Nữ sinh với ý tưởng xây dựng “Hành tinh Xanh – Green Future Project” bắt đầu tại trường học
11/12/2025
Bài viết của tác giả Đặng Nguyên Y Bình – Học sinh lớp 12A9, Trường THPT FPT Đà Nẵng với ý tưởng xây dựng các không gian xanh tại trường học.
Có lần, khi đi trên con đường quen thuộc đến trường, tôi thấy một chú bé cúi xuống nhặt rác rồi bỏ vào thùng. Hành động nhỏ ấy khiến tôi chợt nghĩ: “Phải chi ai cũng có thể làm điều đó một cách tự nhiên, thế giới này sẽ xanh biết bao”. Từ khoảnh khắc ấy, tôi bắt đầu ấp ủ một giấc mơ – một giấc mơ về ngôi trường xanh, nơi mọi người cùng sống hài hòa với thiên nhiên, và môi trường được yêu thương như một người bạn.
Trong trí tưởng tượng của tôi, trường học có thể trở thành trung tâm lan tỏa lối sống xanh – nơi mỗi học sinh đều được khơi dậy ý thức bảo vệ môi trường từ những việc nhỏ nhất. Tôi muốn xây dựng một dự án mang tên “Hành tinh Xanh – Green Future Project”, bắt đầu từ chính học sinh tại trường học. Dự án không cần kinh phí lớn, mà chỉ cần một điều: sự chung tay và niềm tin rằng ai cũng có thể tạo ra sự khác biệt.
Ý tưởng của tôi bắt đầu bằng việc thiết lập “Góc xanh học đường” – một khu vực nhỏ trong sân trường hoặc hành lang, nơi trưng bày cây trồng từ vật liệu tái chế như chai nhựa, hộp sữa, lon nước… Học sinh có thể tự tay mang đến “sản phẩm xanh” của mình mỗi tuần, biến phế liệu thành chậu hoa, bình tưới hay đồ trang trí. Mỗi tác phẩm sẽ được gắn thẻ tên, như một cách để nhắc nhở: cái đẹp có thể được sinh ra từ những điều cũ kỹ nếu ta biết yêu thương nó.
Tiếp đó, tôi muốn phát động phong trào “Một chai – Một lời hứa”. Mỗi học sinh mang theo bình nước cá nhân và viết lên đó một thông điệp bảo vệ môi trường. “Tôi hứa không dùng ống hút nhựa”, “Tôi hứa trồng thêm một cây xanh mỗi tháng”, hay đơn giản “Tôi hứa không vứt rác bừa bãi”. Những lời hứa ấy sẽ được đặt trong “Bức tường xanh” của trường – nơi mọi người nhìn thấy và cùng nhắc nhở nhau. Tôi tin rằng sự thay đổi không đến từ những khẩu hiệu, mà từ những cam kết nhỏ được giữ vững mỗi ngày.
Bên cạnh đó, tôi muốn tổ chức “Ngày đổi mới xanh”, nơi học sinh có thể mang đồ dùng cũ của mình như sách, quần áo, đồ dùng học tập để trao đổi. Việc này vừa tiết kiệm, vừa giảm rác thải và lan tỏa tinh thần sẻ chia. Những vật dụng này có thể là cũ với một người nhưng sẽ trở thành niềm vui mới của người khác – và quan trọng hơn, chúng không bị bỏ đi vô ích.

Ý tưởng xây dựng dự án mang tên “Hành tinh Xanh – Green Future Project” của nữ sinh Trường Trung học phổ thông FPT Đà Nẵng.
Điều cuối cùng tôi ấp ủ là một ứng dụng nhỏ dành cho học sinh tại trường – EcoFPT, nơi ghi nhận điểm “hành động xanh”. Mỗi khi ai đó tái chế, trồng cây, hay tiết kiệm năng lượng, họ có thể nhập vào ứng dụng để nhận “dấu xanh”. Sau mỗi học kỳ, người có nhiều “dấu xanh” nhất sẽ được vinh danh. Không phải vì phần thưởng, mà để tôn vinh những người đang âm thầm gieo mầm lối sống đẹp – sống xanh.
“Khát vọng xanh” trong tôi không chỉ là trồng thêm cây, dọn sạch rác hay tái chế đồ dùng. Nó còn là mong muốn thay đổi nhận thức, để mỗi người trẻ Việt Nam thấy rằng bảo vệ môi trường không phải là trách nhiệm xa xôi của ai đó, mà là hành động giản dị trong cuộc sống hằng ngày. Nếu mỗi người tắt bớt một bóng đèn, giảm một túi nilon, hay chỉ cần cúi xuống nhặt một mảnh rác – Trái Đất sẽ biết ơn chúng ta bằng cách đáp lại bằng những màu xanh mãi mãi.
Có thể giấc mơ của tôi còn nhỏ, nhưng tôi tin vào sức mạnh của tuổi trẻ. Chúng tôi – thế hệ học sinh hôm nay có thể chưa đủ lớn để thay đổi thế giới, nhưng đủ khả năng để khiến thế giới xung quanh mình trở nên tử tế và xanh hơn. Và biết đâu, từ một góc trường nhỏ, một dự án nhỏ, một ý tưởng nhỏ – “khát vọng xanh” ấy sẽ lan tỏa đi, trở thành ngọn gió mát lành thổi khắp mọi miền đất nước.
Vì một ngày mai trong lành hơn, vì những bầu trời xanh không chỉ trong giấc mơ – tôi sẽ bắt đầu gieo hạt giống đầu tiên của mình ngay hôm nay.
Nguồn: Báo Giáo dục Việt Nam














